22.CON ĐÃ KHÔNG CÒN MƯỜI SÁU TUỔI MẸ ƠI!
(Мне уже не шестнадцать, мама!)
Tại sao con không ngủ, cứ chờ ai?
Không được thế. Quên mọi điều phiền muộn.
Con đã không còn mười sáu tuổi mẹ ơi!
Con lớn rồi! Đấy là điều quan trọng.
Con biết rằng, chuyện vẫn thế trên đời
Và linh cảm câu trả lời như thế
Rằng với mẹ, con trẻ là con trẻ
Dù có hai mươi, dù có ba mươi.
Nhưng mọi thứ trước đây, theo thời gian
Có lẽ cũng cần đổi thay tất cả
Sự giám sát, kiểm tra như hồi bé
Chỉ phật lòng con và đã không cần.
Vì rằng có điều gì đấy rất riêng
Khi cha mẹ cứ bắt con: phải nói!
Không ít khi vì điều này, buộc phải
Đi tìm điều gì đấy để dối gian.
Mẹ thân yêu, đừng nhìn con chằm chằm!
Tình yêu của chúng con rất mạnh mẽ.
Nhưng chẳng lẽ mẹ dạy con như thế?
Con chỉ xin rằng mẹ hãy tin con!
Mẹ hãy xua đi sợ hãi trong lòng
Vì rằng con chẳng hề yêu dại dột
Chẳng gặp gỡ với người không nên gặp
Với lũ xấu xa không kết bạn cùng.
Và tự mình lao xuống hố cũng không
Nếu con gặp phải điều gì tai họa
Thì con luôn cần lời khuyên của mẹ
Con sẽ đến ngay và thấy ấm lòng.
Có một thời con cần can đảm hơn
Và nếu như bây giờ không phải thế
Thì nghĩa là sau khôn hơn, có lẽ
So với tháp ngà vết tím vẫn hơn.
Hãy đưa bàn tay mẹ để con hôn
Những bàn tay tốt nhất trên trần thế
Con xin mẹ đừng ghen tuông mẹ nhé
Đã đành trẻ con muôn thuở trẻ con!
Mẹ ngồi lỳ bên cửa sổ cũng đừng
Rồi hiện ra trong lòng bao câu hỏi
Vì con đã không còn mười sáu tuổi
Xin mẹ thật nghiêm túc nhìn vào con!
Và xin mẹ: quên hết những nỗi buồn
Để nỗi muộn phiền không hành hạ mẹ.
Con sẽ trở về. Mẹ ơi đừng sợ!
Mẹ ngủ đi. Con chúc mẹ ngủ ngon!
Tại sao con không ngủ, cứ chờ ai?
Không được thế. Quên mọi điều phiền muộn.
Con đã không còn mười sáu tuổi mẹ ơi!
Con lớn rồi! Đấy là điều quan trọng.
Con biết rằng, chuyện vẫn thế trên đời
Và linh cảm câu trả lời như thế
Rằng với mẹ, con trẻ là con trẻ
Dù có hai mươi, dù có ba mươi.
Nhưng mọi thứ trước đây, theo thời gian
Có lẽ cũng cần đổi thay tất cả
Sự giám sát, kiểm tra như hồi bé
Chỉ phật lòng con và đã không cần.
Vì rằng có điều gì đấy rất riêng
Khi cha mẹ cứ bắt con: phải nói!
Không ít khi vì điều này, buộc phải
Đi tìm điều gì đấy để dối gian.
Mẹ thân yêu, đừng nhìn con chằm chằm!
Tình yêu của chúng con rất mạnh mẽ.
Nhưng chẳng lẽ mẹ dạy con như thế?
Con chỉ xin rằng mẹ hãy tin con!
Mẹ hãy xua đi sợ hãi trong lòng
Vì rằng con chẳng hề yêu dại dột
Chẳng gặp gỡ với người không nên gặp
Với lũ xấu xa không kết bạn cùng.
Và tự mình lao xuống hố cũng không
Nếu con gặp phải điều gì tai họa
Thì con luôn cần lời khuyên của mẹ
Con sẽ đến ngay và thấy ấm lòng.
Có một thời con cần can đảm hơn
Và nếu như bây giờ không phải thế
Thì nghĩa là sau khôn hơn, có lẽ
So với tháp ngà vết tím vẫn hơn.
Hãy đưa bàn tay mẹ để con hôn
Những bàn tay tốt nhất trên trần thế
Con xin mẹ đừng ghen tuông mẹ nhé
Đã đành trẻ con muôn thuở trẻ con!
Mẹ ngồi lỳ bên cửa sổ cũng đừng
Rồi hiện ra trong lòng bao câu hỏi
Vì con đã không còn mười sáu tuổi
Xin mẹ thật nghiêm túc nhìn vào con!
Và xin mẹ: quên hết những nỗi buồn
Để nỗi muộn phiền không hành hạ mẹ.
Con sẽ trở về. Mẹ ơi đừng sợ!
Mẹ ngủ đi. Con chúc mẹ ngủ ngon!
Мне уже не шестнадцать, мама!
Ну что ты не спишь и все ждешь упрямо?
Не надо. Тревоги свои забудь.
Мне ведь уже не шестнадцать, мама!
Мне больше! И в этом, пожалуй, суть.
Я знаю, уж так повелось на свете,
И даже предчувствую твой ответ,
Что дети всегда для матери дети,
Пускай им хоть двадцать, хоть тридцать лет
И все же с годами былые средства
Как-то меняться уже должны.
И прежний надзор и контроль, как в детстве,
Уже обидны и не нужны.
Ведь есть же, ну, личное очень что-то!
Когда ж заставляют: скажи да скажи! -
То этим нередко помимо охоты
Тебя вынуждают прибегнуть к лжи.
Родная моя, не смотри устало!
Любовь наша крепче еще теперь.
Ну разве ты плохо меня воспитала?
Верь мне, пожалуйста, очень верь!
И в страхе пусть сердце твое не бьется,
Ведь я по-глупому не влюблюсь,
Не выйду навстречу кому придется,
С дурной компанией не свяжусь.
И не полезу куда-то в яму,
Коль повстречаю в пути беду,
Я тотчас приду за советом, мама,
Сразу почувствую и приду.
Когда-то же надо ведь быть смелее,
А если порой поступлю не так,
Ну что ж, значит буду потом умнее,
И лучше синяк, чем стеклянный колпак.
Дай твои руки расцеловать,
Самые добрые в целом свете.
Не надо, мама, меня ревновать,
Дети, они же не вечно дети!
И ты не сиди у окна упрямо,
Готовя в душе за вопросом вопрос.
Мне ведь уже не шестнадцать, мама.
Пойми. И взгляни на меня всерьез.
Прошу тебя: выбрось из сердца грусть,
И пусть тревога тебя не точит.
Не бойся, родная. Я скоро вернусь!
Спи, мама. Спи крепко. Спокойной ночи!
MỤC LỤC
13. Biệt ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét