Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2018

Điều thiêng liêng nhất trong tim


156.VỀ ĐIỀU THIÊNG LIÊNG VÀ TỤC TĨU
(О скверном и святом)

Điều gì thiêng liêng nhất trong tim?
Có lẽ không cần đoán hay suy nghĩ
Có một lời giản dị nhất trần gian
Và cao quí nhất, đấy là lờiMẸ.

Thế tại vì sao từ này lớn thế
Không phải hôm nay mà tự xa xưa
Lần đầu tiên ai đó và đâu đó
Trong những lời báng bổ đã rút ra?

Một ông tổ nào đấy rất tăm tối
Chắc gì biết ra cái việc đã làm
Là một lần đưa ra rồi đóng đinh
Lời thân thương với những lời chửi bới.

Và cứ thế bay đi, không dính bụi
Mà dâng lên như một dòng sông đen
Người khác nghe thấy, cứ việc tự nhiên
Mang đi qua tháng năm và thế kỷ…

Đã đành đôi khi có ai thích thú
Quất kẻ thù bằng lời nói như roi
Sự tục tằn của lời nói lại đòi
Thường xuyên vang lên trong cơn giận dữ
Nhưng tại vì sao có mẹ ở đây?

Đã đành cuộc sống gian nan, phức tạp
Nhưng dù sao khó mà hiểu được là
Lời “Mẹ kiếp!” từ lời “Mẹ” mà ra
Lời xấu nhất – từ lời thiêng liêng nhất!

Quả thật, chẳng lẽ đấy là vì tình
Với người đã sinh và nuôi ta lớn
Bởi vì không tìm ra lời xứng đáng
Hơn lời kia khi ăn nói tục tằn?!

Và thế rồi cứ việc, theo tháng năm
Ngọn lửa phật lòng cháy trong tim họ
Xin được nói với những ai thô lỗ
Hay chửi thề, những lời cuối thật nghiêm:

Xin cứ việc chửi bới hay cãi cọ
Nhưng đừng đánh mất danh hiệu con người:
Đừng động đến, đừng bôi bẩn, đừng cười
Đến danh dự và đến tên gọi Mẹ!


О скверном и святом

Что в сердце нашем самое святое?
Навряд ли надо думать и гадать
Есть в мире слово самое простое
И самое возвышенное - Мать!

Так почему ж большое слово это,
Пусть не сегодня, а давным-давно,
Но в первый раз ведь было кем-то, где-то
В кощунственную брань обращено?

Тот пращур был и темный и дурной,
И вряд ли даже ведал, что творил,
Когда однажды взял и пригвоздил
Родное слово к брани площадной.

И ведь пошло же, не осело пылью,
А поднялось, как темная река.
Нашлись другие. Взяли, подхватили
И понесли сквозь годы и века...

Пусть иногда кому-то очень хочется
Хлестнуть врага словами, как бичом,
И резкость на язык не только просится,
А в гневе и частенько произносится,
Но только мать тут все-таки при чем?

Пусть жизнь сложна, пускай порой сурова.
И все же трудно попросту понять,
Что слово "мат" идет от слова "мать",
Сквернейшее от самого святого!

Неужто вправду за свою любовь,
За то, что родила нас и растила,
Мать лучшего уже не заслужила,
Чем этот шлейф из непристойных слов?!

Ну как позволить, чтобы год за годом
Так оскорблялось пламя их сердец?!
И сквернословам всяческого рода
Пора сказать сурово наконец:

Бранитесь или ссорьтесь как хотите,
Но не теряйте звания людей.
Не трогайте, не смейте, не грязните
Ни имени, ни чести матерей!

MỤC LỤC

13. Biệt ly